Được biết bà đã phải rất vất vả khi một mình nuôi cháu suốt 10 năm nay, bà có thể chia sẻ một chút về hành trình đó được không ạ?

Đúng là 10 năm qua, bà phải trải qua rất nhiều vất vả, nhất là những đêm hôm cháu khóc hay lúc ốm đau. Mẹ Lan Phương bỏ đi khi cháu mới được có 6 tháng tuổi. Để nuôi cháu, bà vừa phải làm công nhân trồng chè, vừa phải đóng vai mẹ đến tận đến bây giờ. Còn bố cháu phải đi làm ăn xa tít tận miền Nam nhưng cũng không ăn thua, phải đến gần đây, khi lái xe thuê ở Hải Dương mới có thu nhập ổn định hơn để phụ giúp bà nuôi con.

Bà thì mấy năm gần đây sức khỏe cũng yếu đi nhiều và phải dùng rất nhiều thuốc. Với hoàn cảnh này, bà cũng rất lo nhưng mà làm thế nào được. Nhưng cũng may là bố nó chỉ có một đứa thì bà còn lo được chứ nếu 2-3 đứa thì bà cũng khiếp, không thể nào chăm sóc được. Nhưng hàng xóm xung quanh do cũng biết hoàn cảnh 2 bà cháu nên cũng thường giúp đỡ bà. Rồi thì nhà bác ruột của Lan Phương cũng có điều kiện kinh tế một chút và cũng chỉ cách đây 9-10km nên vẫn thường hỗ trợ bà. Vì thế, bà cũng xác định nếu giả sử bà ốm quá thì vẫn còn bác của cháu.

Nhưng cũng may mà mấy năm nay cuộc đời bà cũng đã đỡ cơ cực và tủi thân hơn trước rồi.

Một mình 10 năm đằng đẵng chăm cháu từ 6 tháng khi con dâu bỏ đi với đồng tiền lương hưu ít ỏi, nhưng bà Hoàng Thị Nhu (Đoan Hùng – Phú Thọ) khẳng định, để động viên cháu, đã không ít lần dù nhà hết gạo ăn, phải đi vay hay cầm đồ, thì bà vẫn để dành tiền mua gói học trực tuyến, cho cháu kịp tham gia vào lớp. 

HỌC SINH LỚP 4

Trường tiểu học Thị trấn Tây Cốc, Đoan Hùng, Phú Thọ

 Trở thành cô giáo dạy tiếng Anh

ƯỚC MƠ

Với hoàn cảnh gia đình như thế, bà cũng lo lắm chứ, nhưng ngoài việc chịu khó uống thuốc để có nhiều sức khỏe thì không làm gì hơn được. Nếu mà bà ốm quá thì Lan Phương vẫn còn có bác ruột để lo và chăm cháu.

Một mình 10 năm đằng đẵng chăm cháu từ 6 tháng khi con dâu bỏ đi với đồng tiền lương hưu ít ỏi, nhưng bà Hoàng Thị Nhu (Đoan Hùng – Phú Thọ) khẳng định, để động viên cháu, đã không ít lần dù nhà hết gạo ăn, phải đi vay hay cầm đồ, thì bà vẫn để dành tiền mua gói học trực tuyến, cho cháu kịp tham gia vào lớp. 

HỌC SINH LỚP 4

ƯỚC MƠ

Trường tiểu học Thị trấn Tây Cốc, Đoan Hùng, Phú Thọ

Trở thành cô giáo dạy tiếng Anh

Với hoàn cảnh gia đình như thế, bà cũng lo lắm chứ, nhưng ngoài việc chịu khó uống thuốc để có nhiều sức khỏe thì không làm gì hơn được. Nếu mà bà ốm quá thì Lan Phương vẫn còn có bác ruột để lo và chăm cháu.

Được biết bà đã phải rất vất vả khi một mình nuôi cháu suốt 10 năm nay, bà có thể chia sẻ một chút về hành trình đó được không ạ?

Đúng là 10 năm qua, bà phải trải qua rất nhiều vất vả, nhất là những đêm hôm cháu khóc hay lúc ốm đau. Mẹ Lan Phương bỏ đi khi cháu mới được có 6 tháng tuổi. Để nuôi cháu, bà vừa phải làm công nhân trồng chè, vừa phải đóng vai mẹ đến tận đến bây giờ. Còn bố cháu phải đi làm ăn xa tận miền Nam nhưng cũng không ăn thua. Phải đến gần đây, khi lái xe thuê ở Hải Dương mới có thu nhập ổn định hơn để phụ giúp bà nuôi con.

Mấy năm gần đây, sức khỏe của bà cũng yếu đi và phải dùng rất nhiều thuốc. Với hoàn cảnh này, bà cũng rất lo nhưng mà làm thế nào được. Nhưng cũng may là bố nó chỉ có một đứa thì bà còn lo được, chứ nếu 2-3 đứa thì bà cũng khiếp, không thể nào chăm sóc được. Nhưng hàng xóm xung quanh do cũng biết hoàn cảnh 2 bà cháu nên cũng thường giúp đỡ bà. Rồi thì nhà bác ruột của Lan Phương cũng có điều kiện kinh tế và chỉ cách đây 9-10 cây nên vẫn thường hỗ trợ bà. Vì thế, bà cũng xác định nếu giả sử bà ốm quá thì vẫn còn bác của cháu.

Nhưng cũng may mà mấy năm nay cuộc đời bà cũng đã đỡ cơ cực và tủi thân hơn trước.

Cuộc sống của 2 bà cháu chỉ dựa vào lương hưu, mà phải lo đủ loại chi phí từ chuyện học hành, ăn uống thì liệu có đủ không ạ?

Cuộc sống của 2 bà cháu hiện nay phụ thuộc vào tiền lương hưu và tiền bố cháu gửi về. Nhưng mà nhiều lúc phải đi vay chứ không thể đủ được, với đủ nhu cầu phát sinh, nào là đi học, giày dép, quần áo.., không thiếu một cái gì. Như chuyện học hành, gói học tiếng Anh trên Vuihoc của Lan Phương là do bố cháu mua cách đây vài năm. Bà sẽ tiếp tục mua cho đến khi nào cháu bảo học đủ rồi thì mới dừng lại, chắc đến khoảng năm lớp 12.

Ngoài học trực tuyến, mỗi tuần, con cũng đang theo học 2 môn Toán và tiếng Anh với các cô giáo ở gần đây. Chi phí 2 môn cũng chỉ khoảng 70.000 đồng/tuần, do cũng ít nên bà lo được. Vì bây giờ lên lớp 4 nên nhiều kiến thức bà cũng không biết để dạy cháu.

Cũng may, do các cô giáo cũng biết hoàn cảnh nhà bà nên có bảo: Lúc nào bà có tiền thì bà nộp cho con cũng được. Nhưng mà nhờ có lương hưu hàng tháng nên đến lúc nhận tiền thì bà lại lấy tiền lương đưa cho các cô. Số tiền còn lại khoảng 3.000.000 đồng, hai bà cháu lo ăn uống hằng ngày.

Số tiền còn lại dù ít ỏi nhưng do chỉ có 2 bà cháu nên xoay sở được mà, thiếu thì đi vay hàng xóm, vay chị em xung quanh. Còn vẫn không đủ thì bà đi cắm.

Bà làm thế để động viên vì cháu thích học và đã phải chịu quá nhiều thiệt thòi. Nên làm được gì, bà phải làm hết mình chứ không thế khác được, ưu tiên tất cả mọi thứ cho cháu. Kể cả những hôm nhà hết gạo ăn nhưng bà vẫn cứ dành tiền đó mua gói học trực tuyến, giao tiền cho shipper để tối Lan Phương kịp vào lớp học.

Điều bà ấn tượng nhất là Vuihoc chăm sóc chu đáo, thường xuyên hỏi bà Lan Phương học như thế nào hay nếu không hiểu chỗ nào thì gọi cho bọn con. Hay có cô vì thương cho hoàn cảnh của bà nê còn bảo là nếu shipper giao thẻ học đến thì để cô ý bỏ tiền cá nhân ra để chuyển khoản. Nhưng mà bà đều từ chối vì bà có tiền bố nó gửi để mua mà. 

Điều bà ấn tượng nhất là Vuihoc chăm sóc chu đáo, thường xuyên hỏi bà Lan Phương học như thế nào hay nếu không hiểu chỗ nào thì gọi cho bọn con. Hay có cô vì thương cho hoàn cảnh của bà nên còn bảo là nếu shipper giao thẻ học đến thì để cô ý bỏ tiền cá nhân ra để chuyển khoản. Nhưng mà bà đều từ chối vì bà có tiền bố nó gửi để mua mà.

Cuộc sống của 2 bà cháu hiện nay phụ thuộc vào tiền lương hưu và tiền bố cháu gửi về. Nhưng mà nhiều lúc phải đi vay chứ không thể đủ được, với đủ nhu cầu phát sinh, nào là đi học, giày dép, quần áo.., không thiếu một cái gì. Như chuyện học hành, gói học tiếng Anh trên Vuihoc của Lan Phương là do bố cháu mua cách đây vài năm. Bà sẽ tiếp tục mua cho đến khi nào cháu bảo học đủ rồi thì mới dừng lại, chắc đến khoảng năm lớp 12.

Ngoài học trực tuyến, mỗi tuần, con cũng đang theo học 2 môn Toán và tiếng Anh với các cô giáo ở gần đây. Chi phí 2 môn cũng chỉ khoảng 70.000 đồng/tuần, do cũng ít nên bà lo được. Vì bây giờ lên lớp 4 nên nhiều kiến thức bà cũng không biết để dạy cháu.

Cũng may, do các cô giáo cũng biết hoàn cảnh nhà bà nên có bảo: Lúc nào bà có tiền thì bà nộp cho con cũng được. Nhưng mà nhờ có lương hưu hàng tháng nên đến lúc nhận tiền thì bà lại lấy tiền lương đưa cho các cô. Số tiền còn lại khoảng 3.000.000 đồng, hai bà cháu lo ăn uống hằng ngày.

Số tiền còn lại dù ít ỏi nhưng do chỉ có 2 bà cháu nên xoay sở được mà, thiếu thì đi vay hàng xóm, vay chị em xung quanh. Còn vẫn không đủ thì bà đi cắm.

Bà làm thế để động viên vì cháu thích học và đã phải chịu quá nhiều thiệt thòi. Nên làm được gì, bà phải làm hết mình chứ không thế khác được, ưu tiên tất cả mọi thứ cho cháu. Kể cả những hôm nhà hết gạo ăn nhưng bà vẫn cứ dành tiền đó mua gói học trực tuyến, giao tiền cho shipper để tối Lan Phương kịp vào lớp học.

Cuộc sống của 2 bà cháu chỉ dựa vào lương hưu, mà phải lo đủ loại chi phí từ chuyện học hành, ăn uống thì liệu có đủ không?

Bà vừa nhắc đến chuyện học trên Vuihoc, bà thấy Lan Phương có nhiều tiến bộ sau khi học trực tuyến không ạ?

Bà thấy sự thay đổi rõ rệt nhất là Lan Phương trở nên tự tin và mạnh dạn hơn, dù trước đây cháu cũng đã năng nổ sẵn. Từ đó mà bà thấy cháu đỡ sợ sệt hơn trong giao tiếp với các bạn. Khi mà ở lớp học trực tuyến trên Vuihoc, chỉ có cháu ở vùng núi,còn đâu toàn các bạn ở thành phố.
Nhưng dù sao, cháu còn cái ẩu và rất hay quên, các cô cũng phải nhắc suốt,nên vẫn chưa được điểm tuyệt đối.

Cũng vì tiến bộ hơn nên cháu ham và thích học trên Vuihoc lắm. Nhiều lúc bà chưa kịp nấu cơm mà đã đến giờ là Lan Phương khẩn trương vào học. Hay có lúc còn quên, nên bà phải bón cơm trong lúc cháu ngồi học.

Rồi bây giờ đi đâu cũng hỏi hôm nay là thứ mấy, nếu mà ngoài giờ học thì còn đồng ý, chứ nếu trùng giờ, ai rủ cũng từ chối hết. Hay có những hôm mà bà đi vắng thì cháu cũng bảo bà cứ đi đi, khóa cửa vào cho cháu là được. Nhưng mà còn bé tý nên bà thương lắm, chỉ sợ ở nhà có chuyện gì thôi.

Nếu ngày trước, khi cháu còn nhỏ, chưa ý thức được thì bà không hỏi gì nhiều đâu. Nhưng bây giờ, năm lớp 4, Lan Phương học tốt mà được các cô rất quan tâm, thấy được sự tiến bộ hàng ngày của cháu nên bà vui lắm. 

Đúng là với học online, do không được học trực tiếp mà lại học qua điện thoại, rồi có nhiều vụ lừa đảo làm một số người cảm thấy lo lắng. Thế nhưng riêng bà lại rất tin tưởng. Sau khi đăng ký Vuihoc vài năm nay, chứng kiến Lan Phương học, bà thấy đóng tiền bỏ ra rất xứng đáng. 

Bà vừa nhắc đến chuyện học trên Vuihoc, bà thấy Lan Phương có nhiều tiến bộ sau khi học trực tuyến không ạ?

Bà thấy sự thay đổi rõ rệt nhất là Lan Phương trở nên tự tin và mạnh dạn hơn, dù trước đây cháu cũng đã năng nổ sẵn. Từ đó, bà thấy cháu đỡ sợ sệt hơn trong giao tiếp với các bạn. Khi mà ở lớp học trực tuyến trên Vuihoc, chỉ có cháu ở vùng núi, còn đâu toàn các bạn ở thành phố.

Nhưng dù sao, cháu còn cái ẩu và rất hay quên, các cô cũng phải nhắc suốt, nên vẫn chưa được điểm tuyệt đối.

Cũng vì tiến bộ hơn nên cháu ham và thích học trên Vuihoc lắm. Nhiều lúc bà chưa kịp nấu cơm mà đã đến giờ là Lan Phương khẩn trương vào học ngay. Hay có lúc còn quên, nên bà phải bón cơm trong lúc cháu ngồi học.

Rồi bây giờ đi đâu cũng hỏi hôm nay là thứ mấy, nếu mà ngoài giờ học thì còn đồng ý, chứ nếu trùng giờ, ai rủ cũng từ chối hết. Hay có những hôm mà bà đi vắng thì cháu cũng bảo bà cứ đi đi, khóa cửa vào cho cháu là được. Nhưng mà còn bé tý nên bà thương lắm, chỉ sợ ở nhà có chuyện gì.

Nếu ngày trước, khi cháu còn nhỏ, chưa ý thức được thì bà không hỏi gì nhiều. Nhưng bây giờ, năm lớp 4, Lan Phương học tốt mà được các cô rất quan tâm, thấy được sự tiến bộ hàng ngày của cháu nên bà vui lắm.

Đúng là với học online, do không được học trực tiếp mà lại học qua điện thoại, rồi có nhiều vụ lừa đảo làm một số người cảm thấy lo lắng. Thế nhưng riêng bà lại rất tin tưởng. Sau khi đăng ký Vuihoc vài năm nay, chứng kiến Lan Phương học, bà thấy đóng tiền bỏ ra rất xứng đáng. 

Nhiều người cảm thấy ác cảm với học online sau khi thấy con cháu mình học không hiệu quả trong đợt dịch. Riêng bà thì không sợ hay ác cảm, vì ngày xưa học online  đông người mà hay bị thoát ra ngoài. Còn bây giờ, bà không thấy bao giờ Lan Phương bị thoát ra. Mà các cô cũng thường xuyên kiểm tra trình độ của con để đánh giá và phân lớp cho phù hợp, chứ không nhận ngay .
Qua đó, bà cũng khuyến khích mọi người đừng ngại cho con học trực tuyến. Nhưng các phụ huynh cũng nên bớt thời gian ra để quan tâm đến con cháu mình nhiều hơn.
Hơn nữa, gia đình cũng cần phải tiết kiệm các khoản chi tiêu, dành tiền học cho con học thật nhiều để nắm được kiến thức.

Sau khi thấy Lan Phương có nhiều sự thay đổi như vậy, bà thấy học trực tuyến như thế nào? Bà có lời khuyên gì cho các gia đình còn băn khoăn không ạ?

Ngay từ đầu, bố mẹ, ông bà cần phải quan tâm đến việc học hành của con cháu mình. Chứ nếu bạn nào đã mất gốc rồi thì có cho học bằng 10 đi chăng nữa thì cũng chẳng biết gì đâu. Nên theo bà, minh không hy sinh thời gian theo dõi, để ý con cháu từng li từng tí là không được đâu.

Sau khi thấy Lan Phương có nhiều sự thay đổi như vậy, bà thấy học trực tuyến như thế nào? Bà có lời khuyên gì cho các gia đình còn băn khoăn không ạ?

Nhiều người cảm thấy ác cảm với học online sau khi thấy con cháu mình học không hiệu quả trong đợt dịch. Riêng bà thì không sợ hay ác cảm, vì ngày trước học online đông người mà hay bị thoát ra ngoài. Còn bây giờ, bà không thấy bao giờ Lan Phương bị thoát ra cả. Mà các cô cũng thường xuyên kiểm tra trình độ của con để đánh giá và phân lớp cho phù hợp, chứ không nhận ngay.

Qua đó, bà cũng khuyến khích mọi người đừng ngại cho con học trực tuyến. Các phụ huynh cũng nên bớt thời gian ra để quan tâm đến con cháu mình nhiều hơn.

Hơn nữa, gia đình cũng cần phải tiết kiệm các khoản chi tiêu, dành tiền học cho con học thật nhiều để nắm được kiến thức.

Ngay từ đầu, bố mẹ, ông bà cần phải quan tâm đến việc học hành của con cháu mình. Chứ nếu bạn nào đã mất gốc rồi thì có cho học bằng 10 đi chăng nữa thì cũng chẳng biết gì đâu. Nên theo bà, minh không hy sinh thời gian theo dõi, để ý con cháu từng li từng tí là không được đâu.